Saturday, February 17, 2018

Nạn nhân Mậu Thân, nạn nhân Biển Cả

Phóng viên vỉa hè (Danlambao) - Những ngày đầu năm mới.

Đã nhắc đến hàng ngàn nạn nhân kết thành “dải khăn sô cho Huế”, xin đừng quên những nạn nhân đã bỏ mình nơi biển cả trên đường vượt biển.

Đã nhắc đến hàng ngàn người bị đập đầu bằng cuốc xẻng, xin đừng quên những người đã vùi thây dưới những ngọn sóng đập vào những con thuyền mong manh.

Đã nhắc đến hàng ngàn người bị xỏ tay vào nhau để khỏi trốn, xin đừng quên những người trên tàu, sau khi nạp tiền mãi lộ, đã bị những người đã bán bãi chơi xỏ, ra lệnh đánh chìm tàu để cướp chỗ tài sản còn lại.

Và nhớ đến những phụ nữ đã bị hải tặc làm nhục trước mặt thân nhân mình.

Nhớ đến những bé gái, thiếu nữ bị hải tặc đem bán cho những động mại dâm để trở thành nô lệ tình dục.

Nhớ đến các bé bị hải tặc bắt làm con nuôi, xé nát ruột gan bố mẹ ruột.

Nhớ đến những cảnh đói khát cùng cực phải ăn cả thịt người để tồn tại.

Nhớ đến những người đã đặt chân lên đảo mà sống cũng như chết, tỉnh cũng như mê.

Nhớ đến những nấm mồ chôn cất sơ sài trên khắp các hòn đảo Đông Nam Á. Những ngày đầu Xuân này, có ai thắp cho họ một nén nhang để có chút hơi ấm?

Phải nhắc và nhớ để các thế hệ sau biết về tội ác chất chồng tội ác của “sự nghiệp giải phóng” đất nước, cái giá phải trả cho thống nhất có đáng?

Phải nhắc để chủ nhân những biệt phủ và con cái họ nhớ rằng, tài sản của họ và nhóm lợi ích của họ được xây đắp bằng xương máu và nước mắt của biết bao người. Nào là Lê Thanh Hải, nào là Vạn Thịnh Phát, có cần kể thêm ở đây?

Và như nhà thơ Nguyễn Chí Thiện, rồi

Sẽ có một ngày con người hôm nay
Vất súng, vất cùm, vất cờ, vất Đảng
Đội lại khăn tang, đêm tàn ngày rạng

Cũng như sẽ có một ngày 

tả trắng thắng cờ hồng!
Tiếng sáo mục đồng êm ả
Tình quê tha thiết ngân nga
Thay tiếng “Tiến quân ca”
Và “Quốc tế ca”
Là tiếng sáo diều trên trời xanh bao la!

Nhà thơ thường là những tiên tri, loài chim báo bão. Bão đến càng nhanh thì trẻ em đỡ phải lội suối đến trường, bệnh nhân đỡ phải bị ghép giường, phụ nữ đỡ bị gả bán cho người khuyết tật nước ngoài, thanh niên đỡ bị làm nô lệ lao động xứ khác, hộ chiếu mang hai chữ Việt Nam đỡ bị khinh thường. Bão trễ chừng nào thì vết thương càng sâu, khó có thể phân loại cấp mấy.

Một ngày nào đó, chúng ta sẽ có lễ tưởng niệm chung cho nạn nhân chiến tranh Nam Bắc, nạn nhân vụ tàn sát Mậu Thân kinh hoàng gấp nhiều lần vụ Mỹ Lai, nạn nhân trên đường vượt biển; ngày đó, tiếng chuông chùa sẽ cùng với tiếng chuông nhà thờ thi nhau đổ liên hồi; những nghĩa trang sẽ được dọn dẹp tươm tất…

Forgive hay Forget? “Yes” cho cả hai hay một trong hai? “No” cho cả hai hay một trong hai?

Thật khó để biết trước những gì mà cơn cuồng nộ sẽ mang lại.

17/2/2018

0 comments:

Powered By Blogger